Thứ Ba, 8 tháng 6, 2021

SẮC ĐẸP CHỈ LÀ MÓN QUÀ, KHÔNG PHẢI LÀ TÀI NĂNG

Viết cho Luli tuổi 18. 

Con gái năm nay đã qua tuổi 18, xinh đẹp và vẹn toàn, đẹp không thua siêu mẫu hay hoa hậu, cầm kì thi hoạ đủ cả. Khác là con biết lau nhà rửa bát nấu cơm mỗi ngày giúp mẹ, biết chọn mua đồ sale rẻ nhất để tiết kiệm, biết quản lý tài chính gia đình. Con gái biết mẹ phải lao động cật lực để nuôi con ăn học, nên không se sua vật chất đua đòi hàng hiệu. 

Con biết không, nhan sắc bề ngoài là một lợi thế chỉ khi con có năng lực chuyên môn, có phẩm hạnh và đạo đức. Nhan sắc không phải là tài năng. Những người đàn bà kiếm cơm nhờ nhan sắc thì người đời liệt vào loại bán phấn buôn hương chứ không phải tài năng gì để họ phải kính trọng cả. Vì tài năng thì ngày càng phát triển, còn nhan sắc sớm muộn cũng tàn phai. 

Đừng dùng món quà nhan sắc của mình để giật vợ cướp chồng, để tranh thủ cảm xúc đối phương mà trục lợi. Đừng xem nhan sắc đã là tài năng và tự cho mình tài sắc vẹn toàn danh giá hơn người, nên có thể giật chồng người khác vì nghĩ mình xứng đáng hơn vợ họ. Đừng nghĩ có nhan sắc là đương nhiên người khác phải cung phụng mình, và cho mình cái quyền tiêu tiền người khác, vay nợ không cần trả. Càng không phải vì có nhan sắc mà khi yêu mình thì đàn ông phải bao mình, vì họ được yêu một phụ nữ tài sắc vẹn toàn phải có cái giá của nó. Nhất là trong tình yêu, đem nhan sắc ra đổi lấy tình tiền, là bản chất kẻ bán phấn buôn hương. 

Vậy nên, các con hãy bước vào đời với trái tim và nhân phẩm đẹp, chứ không phải với ngoại hình đẹp và tự cho mình đẹp đã là tài năng. 

Một cô gái đẹp, đọc nhiều sách thánh hiền, mà cả đời đi giật chồng với quỵt nợ, thì dù có văn hay chữ tốt mê hoặc cả thiên hạ, được cả thiên hạ tung hô, thì cũng không lừa dối được cảm xúc ê chề của bản thân mình. Để rồi phải bơi trong chính sự dối trá của mình để tìm cái phao gọi là “ý nghĩa cuộc sống”, và càng ngày càng xa bờ Hạnh Phúc. Đến lúc nhận ra mình chọn sai đường và đã đi quá xa, là lúc đã muộn màng. Như vậy quá uổng phí cho món quà nhan sắc trời ban. 

Chả thà ít học u minh nên sống lỗi thì lại không phải là tội ác. Còn đã được sinh ra ăn học đàng hoàng có hiểu biết mà chọn sống sai, thì Trời Đất khó tha. Cọp chết để da, người ta chết để tiếng. Nên đừng trách tha nhân khi mình để tiếng xấu cho đời. 

Nếu một ngày con bị choáng ngợp trước sự thành công giàu có của một người đàn ông có vợ nào đó, hãy kính trọng vợ anh ta vì đã tạo ra một người chồng như vậy. Con hãy biết giới hạn của ham muốn, phải đủ tự trọng để từ chối tất cả lợi ích không phải do mình tạo ra. Nếu con muốn có một đời sống ý nghĩa tự do và kiêu hãnh, hãy học cách làm người đàn bà đó thay vì cướp hạnh phúc của họ. Sắc đẹp nếu chỉ để đi cướp hạnh phúc gia đình của người khác, thì con sẽ phải sống trong hổ thẹn với bản thân mình suốt đời. Lúc đó có đẹp mấy cũng không ngẩng mặt được với đời. 

Trong làm ăn, sự nghiệp, đúng là nhan sắc cho con nhiều lợi thế. Nhưng hãy nhớ không ai lấy không của ai được cái gì, vì vũ trụ này vận hành theo luật nhân quả. Nếu con vay vốn của ai, mua của ai cái gì, nhất định phải trả vốn lẫn lời sòng phẳng. Người ta kinh doanh buôn bán để mưu sinh, mà con có dã tâm cướp đi chén cơm của họ, thì sao có thể mong cầu bản thân mình kinh doanh sẽ thành đạt, sẽ có nhiều khách hàng tử tế? Nồi nào úp vung nấy, nếu bản thân mình không tiền bạc sòng phẳng, lợi dụng, cơ hội, tham gian, thì mình cũng sẽ thu hút những đối tượng cùng tần số của mình trong thương trường. Vậy thì tán gia bại sản là bức tranh mình tự vẽ ra từ đầu mà, đâu trách ai được? 

Muốn được người đời kính trọng, muốn thành đạt giàu có, thì ngay từ hôm nay khi bước vào đời, các con phải chọn cho mình con đường đúng đắn để dẫn đến kết quả đó. Không gây ra cho người khác bất kì việc gì mà con không muốn xảy đến với bản thân con. 

Và hãy nhớ, tài năng là kết quả của nỗ lực làm việc và cống hiến cho đời, nó sẽ ngày càng phát triển đơm hoa kết trái. Còn nhan sắc mẹ cho các con hôm nay chỉ là món quà, sớm sẽ tàn phai. Hãy dùng món quà đó một cách khôn ngoan để có nhiều hoài niệm đẹp sau này, chứ không phải có nhiều vết nhơ tủi nhục.

Hãy là những cô gái hồng nhan bạc triệu $$$! Mẹ yêu các con nhất trên đời. 
#NÀNG, #LHALOVEBIBLE, #medonthan




Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

NHẠT

Một thiên sứ của Tình Yêu vì quá say mà rơi xuống trần. Không nhớ đường trở về hành tinh Yêu nữa. Nàng rong ruổi khắp thế gian với trái tim nóng bỏng. Sống và yêu như sứ mệnh của Nàng. Nàng ngây ngô đi theo tiếng gọi ái tình, tưởng rằng nhân thế cũng yêu như mình. Nhưng không!

Họ nhìn thấy Nàng là thiên sứ của Tình Yêu, họ chinh phục, chiếm hữu. Xong với những ham muốn vô minh, họ không thực sự hiểu giá trị của Nàng. Họ cũng muốn sở hữu một người đàn bà quý hiếm, nhưng lại không biết trân quý giữ gìn. Mà Nàng thì sống bằng năng lượng của Tình Yêu. Khi yêu ai nàng đốt hết tim mình, đi cùng trời cuối đất chỉ để giữ cho mình tình yêu thiêng liêng, tránh xa đời ô trọc. Cho đến khi mỏi mệt nhìn quanh cuộc đời, Nàng mới nhận ra mình vẫn độc hành. Những tiếng gọi tuởng của yêu thương kia, thật ra là ảo ảnh.

Nhân thế, vẫn tất bật trong vòng xoáy tham sân si. Tình yêu của họ không thoát khỏi những ham muốn tầm thường. Họ, những đứa trẻ vô tâm và ích kỷ, luôn muốn được yêu thương. Nhưng lại không chịu học cách yêu thương người khác. Loài người, nói chung vẫn phải loay hoay trong bể khổ.

Có cái gì quý giá mà không phải giữ gìn? Có cái gì muốn thiêng liêng mà không phải buông bỏ sự tầm thường?

Ái tình nơi thế gian quá nhạt để #NÀNG say!

#LHALOVEBIBLE, #RUTINH



Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

Gởi Người Em Yêu



Đừng hứa hẹn những điều em mong đợi.
Cũng không mong cứ lễ phải có quà.
Chỉ cần lúc xa nhau người nhớ,
Những khoảnh khắc ngọt ngào em đã trao.

Rồi tất cả sẽ thành kỉ niệm,
Nhiều khoảnh khắc giữ cho nhau cuộc tình.
Nếu chẳng may ta gặp nhiều khoảnh khắc,
Không thuộc về kí ức của nhau,
Thì cứ giữ cho nhau kỉ niệm,
Và chúc nhau khoảnh khắc mới ngọt ngào.

Em không biết có yêu người được mãi,
Như trong tim này muốn thế không.
Nên chả biết phải nói sao cho khéo,
Chả biết làm sao để yêu chiều.

Già rồi đấy nhưng mà ngây ngô lắm!

LHA,15/3/7
#LHALOVEBIBLE,
#NÀNG

Thứ Ba, 7 tháng 3, 2017

#NÀNG


Là người đàn bà trẻ con
Mãi chưa chịu lớn.
Nàng say giấc mơ thiên đường,
Nơi tình yêu sẽ trở thành vĩnh cữu.
Mặc bão giông đã bao lần vùi dập,
Trái tim Nàng vẫn cứ ngô nghê.
Nàng hồn nhiên đứng chờ tình yêu gõ cửa,
Ngoan ngoãn đi theo tiếng gọi của Chàng,
Chẵng nghĩ suy hay đắn đo liệu có thêm một lần giông gió!

Như hiện thân của đàn bà dương thế,
Tình Yêu là tất cả cuộc đời Nàng.
Là lòng tin, là tín ngưỡng.
Và Chàng là vị Chúa của Tình Yêu.
Nàng yêu như con thiêu thân yêu ánh sáng chói loà,
Như con chiên yêu Chúa.

Nếu một ngày kia ánh sáng chói loà vụt tắt
Chúa ruồng bỏ loài người,
Chàng bỏ rơi một trái tim ngây ngô ngoài giông gió,
Thì Nàng sẽ rất buồn nhưng chỉ một lúc thôi
Vì nàng vốn trẻ con, vẫn tin rằng Tình Yêu là Vĩnh Cữu!

LHA, 7/3/17

Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2017

ĐÀN BÀ YÊU

Đàn Bà Yêu

Khác xa thời con gái.
Nông nổi vụng về,
Tưởng mình là công chúa của vườn yêu.
Nhất nhất mỗi phút giây,
Người ấy phải vì mình,
Phải nhẹ nhàng mà hùng dũng,
Phải chung thủy mà hào hoa,
Phải rất gần mình mà xa tất cả...
Phải rất nhiều thứ như mơ, như thơ, mà không được lơ ngơ!

Đàn Bà Yêu
Vẫn vụng dại ngọt ngào.
Nhưng êm đềm hơn vì đã qua giông bão.
Biết sẻ chia, bao dung, nồng nàn mà hư ảo,
Như thứ rượu ngon tinh tế ủ bằng gỗ Sồi cổ thụ ngàn năm.
Chẳng cần đúng, chẳng cần hay.
Cũng không mặc nhiên mình là người duy nhất.
Nàng biết giữ cho mình ngọn lửa cháy trong tim.
Biết đốt xác thân đến tận cùng hoan lạc,
Nhưng cũng biết làm ngọn đuốc nhỏ nhoi soi sáng lối ai về.

Đàn Bà Yêu
Nồng nàn và hư ảo.
Khách Giang Hồ
Tưởng tỉnh mà say!

Lương Hoàng Anh, 28/1/17.

#LHALOVEBIBLE

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017

Bởi Vì Ta Yêu Em

(Viết cho G)

Sài Gòn chiều cuối năm vắng lạ.
Phố xá người vội vã về đâu.
Ta thu mình trong quán ven đường nọ,
Ngắm dòng đời qua những chuyến xe.

Em có không chiều nay trên phố?
Mà lòng này cứ thấp thỏm ngóng trông.
Mong tình cờ ta thấy em ở đó,
Để làm gì, cũng chưa biết phải làm chi...

Mà thôi cứ để ta mong đợi thế,
Cho cơn-say-em mãi kéo dài.
Ta muốn được hằng đêm thao thức,
Muốn tình mình như Chức Nữ - Ngưu Lang.

Sài Gòn vẫn thăng trầm như sóng.
Ta sẽ làm một góc nhỏ bình yên.
Em cứ tìm trái tim ta ở đó.
Vẫn một mình nhìn những chuyến xe qua.

Ta yêu lắm Sài Gòn thời nông nổi,
Vẫn đợi ta rong ruổi khắp năm châu.
Ta yêu em một quãng đời như thế,
Một Sài Gòn chung thủy và bao dung!

Lương Hoàng Anh, 21/1/17.

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

Hãy để Tình Yêu đẹp như vốn có


Em có đủ hồn nhiên?
Để yêu thêm lần nữa,
Để trái tim buông khắc khoải mong chờ,
Không cân nhắc so đo,
Không cho vào những muộn phiền của quá khứ?

Em có muốn một lần?
Nhắm mắt đi theo tiếng gọi của trái tim.
Một lần thôi để tình yêu trở thành xa xỉ,
Hơn bất cứ tài sản nào cuộc đời em có được.
Chẳng cần giàu, ta vẫn sống sang.

Em có phải là chiến binh dũng cảm?
Vẫn hiên ngang sau trận đánh Tình Người.
Vẫn trở về không gươm giáo, tả tơi.
Rồi cuộn tâm hồn gói trong tủ sắt.
Sợ gió thổi, sợ mưa giông, sợ tổn thương lần nữa...

Này em,
Hãy cùng Ta bước vào vườn yêu trần thế!
Nơi những trái tim yêu được lột trần, nghiền nát,
Được nhào nặn qua hết những quy trình của khổ đau.
Để làm thành những chiếc bánh thánh
Cho buổi lễ tôn vinh Tình Yêu trở thành vĩnh cửu.
Nơi mọi khổ đau chia lìa,
Sẽ chỉ là một bông hoa thêm hương sắc cho vườn yêu.

Và em có nghe ngoài kia?
Những cơn gió vô thường thổi,
Những kẻ si mê tầm thường nông nổi,
Khoác lên mình đủ thứ xa hoa,
Chỉ để cho đời thấy chúng cũng có cuộc tình xa xỉ.
Gần bằng sự xa xỉ vĩnh hằng trong Vườn Yêu của Ta.

Em có đủ hồn nhiên,
Để cùng Ta yêu thêm lần nữa?

2.12.2016
(LHA'S LoveBible)