Em không biết lái máy bay,
Cũng không biết dùng tên lửa.
Một hôm ra đồng bỗng thấy,
Ai đấy dựng sẳn dàn phóng và hệ thống trong mơ.
Em chỉ tò mò, bấm thử.
Thề là em không cố ý,
Vì nó bay cao đâu cả 10km, mắt thường có nhìn thấy đâu.
Thề là không ai chủ mưu xúi dục.
Bố mẹ cũng không có tiền mua tên lửa cho em chơi.
Chỉ là vô tình.
Trúng một chiếc máy bay.
Và nó đã rơi cùng 298 người vô tội.
Các tổng thống vĩ đại ơi!
Cứ yên tâm mà chơi trò tranh giành quyền lực.
Cứ bán vũ khí, dầu mỏ, kim cương,
Cứ mang sứ mệnh thần thánh đi bảo hộ quốc gia này xứ sở nọ mà bòn rút tài nguyên, nhân lực.
Cứ trừng phạt để chiếm dụng vốn của nhau.
Cứ cướp bóc càng nhiều càng ít.
Vì suy cho cùng,
Loài người có khác gì lũ côn trùng lúc nhúc trên 1 hành tinh,
Trong vũ trụ bao la không đếm xuể thiên hà.
Ăn hết thức ăn của muôn loài thì phải rỉa thịt nhau thôi.
Cần gì phải tìm những lời có cánh!