Tối
Trống
Lặng
Buồn
Như câu hát
Tan vào đêm.
Của em, người đàn bà
Có quá nhiều quá khứ.
Cô độc
Lênh đênh
Trầm uẩn
Say nồng
Như người đàn bà
Cháy bỏng trong đêm.
Với âm thanh xuyên qua bóng tối.
Và hơi thở xoay vần quá khứ đến vỡ tan.
Đêm đen
U huyền như thủy mặc
Phủ xuống dịu dàng
Băng lại những vết thương
Dấu trong đêm những vụn vỡ ưu phiền,
Để người đàn bà mãi trăn trở cùng đêm...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.