Xin thưa, tôi thì rất thương yêu và kính trọng đồng bào mình vì lẽ đấy! Vì dân Việt ôn hòa và sâu sắc. Vì dân Việt trải qua ngàn năm thống khổ nên hiểu phải hành động thế nào.
1. Thứ nhất, QUAN NHẤT THỜI DÂN VẠN ĐẠI. Chả có thể chế nào tồn tại thiên thu. Bộ máy chính quyền phục vụ tốt cho sự phát triển của con người và thay đổi cho phù hợp đến lúc nào sẽ tồn tại đến lúc đấy. Khi bạn thấy nó có vấn đề, tức là nó đang đến thời kì tự đào thải. Bạn có lồng lộn lên hay bình thản đứng nhìn, bạn vẫn trường tồn ở vị trí nhân dân, ko phải bộ máy chính quyền.
2, Thứ hai, khi biểu tình đấu tranh các thể loại đòi đáp ứng yêu sách, là nhân dân còn cho chính quyền cơ hội sửa đổi, thỏa hiệp, để tiếp tục bộ máy lãnh đạo đất nước. Còn khi họ đã quyết định bàng quan, thờ ơ vô thức khoanh tay đứng nhìn, là họ đã không còn cho chính quyền cơ hội thỏa hiệp. Họ quyết định để nó tan rã và bị đào thải đúng như chu kì lịch sử của nó. Bộ máy mà tệ quá thì vứt đi, sữa chữa bảo trì làm gì cho mệt.
3. Thứ ba, tôi khinh những anh hùng núp sau bàn phím hô hào kích động nhân dân VN biểu tình chống chính quyền, đòi tự do dân chủ khi tôi chứng kiến họ chỉ hô hào kích động ném đá giấu tay mà không hề dám đứng ra nhận lãnh trách nhiệm. Những kẻ cơ hội và ảo tưởng đấy mà thay vào bộ máy hiện nay sẽ còn tham gian độc ác hơn.
Trong mọi hoàn cảnh biến động, người dân chớ nghe theo những kẻ cơ hội, mà cũng đừng bao giờ nghe theo ai cả. Cứ nghe theo tiếng gọi của trái tim các bạn, làm những điều khiến bạn thấy bản thân sung sướng hạnh phúc thanh thản hơn, cuộc sống của bạn trở nên ý nghĩa hơn. Đó là lý tưởng!
